Chồng tôi chưa mua được cho con cái bánh kem nào nhưng tổ chức sinh nhật bạc tỷ mừng bồ có thai

Lovelife Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Nghĩ thôi là thấy phát điên rồi mọi người ạ. Vợ con thì ở nhà ngóng trông người bố, thương xót vì ngày nắng cũng như ngày mưa vẫn phải ra khỏi nhà để kiếm tiền về chăm lo cho gia đình. Thế nhưng khi mọi việc vỡ lở ra tôi mới biết bấy lâu nay chồng mình luôn trưng ra bộ mặt giả tạo, chứ chẳng phải tốt đẹp gì với vợ con.
Chồng tôi chưa mua được cho con cái bánh kem nào nhưng tổ chức sinh nhật bạc tỷ mừng bồ có thai
Ảnh minh họa: Nguồn Newsplus.co.th

Trước kia tôi với chồng từng là bạn thời sinh viên, mặc dù hai đứa không học cùng trường. Tôi học kế toán còn chồng học ở bên xây dựng. Nhà hai đứa đều nghèo, vậy nên chúng tôi đều phải bươn trải đi làm thêm từ sớm.

Hồi tôi kiến tập ở công ty về vật liệu xây dựng thì chồng làm xây cho mấy công trình nhỏ nhỏ. Thỉnh thoảng anh đến lấy vật liệu nên gặp nhau, trêu chọc, hỏi han rồi biết cùng cảnh đang sinh viên đi làm thuê nên chúng tôi làm quen và chơi với nhau như bạn bè vậy.

Sau đó hai đứa tốt nghiệp đều chuyển việc làm, rồi bắt đầu yêu nhau. Anh ấy còn bảo:

“Thôi mình dọn về ở chung nhà trọ đi cho đỡ tốn kém. Chứ mỗi đứa thuê một cái nhà trọ, anh thì toàn ngủ ở công trình, thỉnh thoảng mới về phòng trọ, phí tiền”.

Tôi nghe cũng xuôi xuôi nên mới dọn đồ sang ở chung với người yêu. Hồi đó anh ấy nghèo lắm, trong phòng có đúng cái khăn mặt treo đó, quần áo 2 bộ thay đi thay lại. Lúc về tôi còn mua sắm cho thêm mấy cái quần ngắn, áo sơ mi cộc tay để có cái mà mặc.

Cứ lấy lương tôi lại sắm thêm thứ này thứ kia, rồi dần dần cũng giống như một cặp vợ chồng ra ở riêng vậy. Trước anh rất ít về nhà trọ, từ lúc tôi đến sống chung thì cuối tuần nào anh cũng về, hai đứa lại chở nhau lên phố đi bộ, dạo chơi, mua mấy thứ rẻ rẻ về dùng. Có lẽ do hoàn cảnh từ nhỏ nên anh tiết kiệm lắm, tôi cứ gợi ý mua cái gì anh đều lắc đầu bảo:

“Thôi tốn kém lắm em ạ, để dành tiền sau này cưới còn mua nhà”.

Đến mức tôi muốn mua cốc nước chanh anh cũng cản bảo về phòng trọ uống nước lọc. Có hôm đi chơi mà tôi khát cháy cả cổ, về nhà mới dám uống nước. Thực sự là lúc đó tôi không hề chê trách anh keo kiệt hay thế nào, bởi vì tôi cũng sinh ra trong gia đình nghèo, tiết kiệm là một thói quen tốt. Người yêu tôi biết căn cơ từng đồng như vậy thì sau này lấy nhau anh ấy sẽ không đàn đúm nhậu nhẹt, tốn kém.

Bọn tôi sống thử như thế được hơn 2 năm thì tôi có bầu đứa đầu tiên nên về nhà xin bố mẹ hai bên cho làm đám cưới. Tổ chức ở hai quê xong ra ngoài này hai vợ chồng cũng làm mấy mâm ở nhà hàng mời bạn bè ngoài thành phố không về quê dự được.

Điều làm tôi bất ngờ là chỉ sau cưới 1 năm, tôi sinh con mấy tháng thì chồng tạo cho một bất ngờ vô cùng lớn. Anh ấy mua một căn nhà ở ngoại thành làm quà cho hai mẹ con.

Hôm dọn đến nhà mới tôi còn cứ ngỡ như là mơ vậy, cứ ngồi thụp xuống dưới nền khóc. Chồng còn ngồi xuống bên cạnh động viên:

“Thôi nào, đây cũng là kết quả bao nhiêu năm anh đi làm, rồi tiết kiệm mà có được em phải vui lên chứ”.

Đương nhiên là tôi vui rồi, còn cứ tưởng phải đưa con đi thuê trọ không biết đến bao giờ. Ấy vậy mà chồng tôi đã tặng cho hai mẹ con cả một căn nhà mà ngay cả trong suy nghĩ tôi còn chưa bao giờ dám nghĩ đến.

Chính vì điều đó nên tôi càng thương yêu và tin tưởng chồng nhiều hơn. Cho đến hiện tại, chúng tôi đã kết hôn được 13 năm, có 2 mặt con cả nếp lẫn tẻ. Chồng tôi càng ngày càng ăn nên làm ra. Anh mua được nhà đất, xe cộ rồi gửi ngân hàng cả chục tỷ. Kiếm được tiền như vậy nhưng chúng tôi luôn dặn nhau, nhắc cho nhau nhớ về gốc gác của mình đi lên từ hai bàn tay trắng phải hết sức quý trọng đồng tiền mình làm ra.

Thương chồng ra ngoài kiếm tiền vất vả, suốt ngày lăn lộn, phơi nắng phơi sương ngoài công trường. Đêm thì anh thức với những dự án dang dở. Vậy nên tôi dù vẫn đi làm nhưng luôn cố gắng chăm sóc gia đình, con cái, đối nội đối ngoại để anh an tâm làm việc.

Chồng tôi tuy có tiền nhưng anh giản dị lắm, ngay từ chuyện ăn mặc trở đi. Vợ mua cho đồ gì thì biết mặc đồ đó, giày dép cũng vậy, tất cả những thứ anh mang trên người đều một tay tôi sắm hết.

Có lúc tôi mua cho chồng đôi giày 5 triệu để anh đi tiếp khách cho sang nhưng chồng hỏi tôi chỉ dám nói:

“Rẻ thôi anh ạ, không đắt đâu”

“Ừ, phải tiết kiệm đấy em, đồ của anh không cần phải quá xịn đâu”.

Chồng tôi là con người của công việc, vậy nên chỉ có vợ con sắm sửa cho anh thôi chứ ngoài việc đưa tiền cho tôi cầm thì anh chưa bao giờ mua sắm bất cứ một thứ gì tặng vợ con cả.

Sống bên nhau từng đó năm tôi và 2 đứa con chưa bao giờ được chồng tổ chức sinh nhật cho bao giờ. Mỗi lần đến ngày lễ hay gì đó tôi đều chủ động mua đồ ăn thức uống về làm bữa cơm cả nhà quây quần. Chồng tôi thậm chí chẳng nhớ gì đến những ngày đó hết. Đối với anh bữa cơm sinh nhật vợ, hay sinh nhật con thì cũng giống như bao nhiêu bữa cơm khác trong năm thôi, chẳng có gì đặc biệt.

Tôi quen với điều đó rồi nên cũng chẳng đòi hỏi gì cả. Thậm chí nhiều lúc bạn bè chúc mừng sinh nhật tôi mới nhớ ra đó là ngày sinh của mình, còn đâu cũng bơ đi. Còn ngày sinh của các con thì tôi tự tổ chức cho bọn trẻ, mua bánh kem, trái cây về cho tụi nó đốt nến, phá cỗ với nhau.

Có hôm chồng tôi đi làm về thấy bọn trẻ hàng xóm sang quây quần sinh nhật thằng út, anh còn bảo:

“Làm cái gì mà ồn ào thế?”

Thằng bé chạy ra cầm tay bố bảo:

“Bố bố, nay sinh nhật con đấy, bố vào thổi nến với con đi”.

Anh hời hợt hất tay nó ra:

“Đang mệt, ăn xong thì dọn dẹp sạch sẽ vào đấy”.

Anh nói xong đi vào phòng nằm làm thằng bé cụt hết cả hứng. Dù biết con tủi thân nhưng tôi cũng thông cảm cho chồng vì anh đi làm cả ngày mệt mỏi rồi, sức đâu mà chiều theo ý con nữa.

Đấy chỉ là suy nghĩ khi đó thôi các chị ạ. Đến giờ thì tôi chỉ còn cảm giác căm giận chồng bởi vì biết tính anh không phải khô khan với tất cả mọi người. Về nhà anh luôn trưng cái mặt mệt mỏi, cáu gắt với vợ con nhưng ra ngoài thì niềm nở, ngọt ngào, chu đáo với cả thiên hạ.

Ảnh minh họa: Nguồn Sannook.com

Lẽ ra tôi cũng chẳng biết gì đâu, vẫn cứ ngồi nhà mà thương xót chồng, nghĩ giờ này anh đang phải tất bật chỉ đạo ngoài công trình. Còn mấy mẹ con nằm chăn ấm đệm êm, hưởng thụ tiền bạc chồng kiếm về sung sướng biết bao nhiêu.

Thế nhưng tôi đã lầm, mỗi lần chồng về muộn, không phải anh bận việc, mà là bận ở bên bồ nhí, hú hí và chăm sóc cô ta. Cho đến hôm trước chính cô ả đã gửi cả trăm tấm ảnh tình tứ của chồng tôi với ả suốt 2 năm qua sang với lời nhắn:

“Chào chị, em là người yêu của anh Khải, giờ em đã có thai được 4 tháng rồi, chị ly hôn đi để con em còn có bố”.

Tôi vừa xem ảnh vừa sốc dần đều, không thể tin nổi suốt 2 năm qua chồng phản bội mà mình không hề biết gì cả. Tấm hình gần đây nhất là anh tổ chức sinh nhật hoành tráng cho bồ ở nhà hàng, ả còn khoe cả món quà là một chiếc xe ô tô trị giá hơn 2 tỷ nữa.

Trong ảnh chồng tôi, cái con người mà luôn mang khuôn mặt nặng trịch, cau có về nhà ấy lại cười rất rạng rỡ bên cạnh cô nhân tình cao hơn anh cả cái đầu. Hai người còn tình tứ cùng nhau cắt bánh, hôn hít, ôm ấp thể hiện tình cảm ngọt ngào lắm.

Xem đến đâu mà tim tôi tan nát đến đó. Nhìn hai đứa con đang nằm ngủ ngon bên cạnh mà tôi chỉ biết khóc. Người bố chưa bao giờ mua được cho các con cái bánh kem nào, nay lại tổ chức sinh nhật linh đình cho bồ của anh, để mừng ả ta có thai, sắp đẻ cho anh thêm một đứa con nữa.

Cố gắng lấy lại bình tĩnh gọi cho chồng, nhưng anh ấy bảo:

“Thì như những gì cô vừa nhận được ấy, tôi mong cô thông cảm và thuận tình ly hôn”.

Nghe chồng nói vậy tai tôi gần như ù đặc luôn, hoá ra kế hoạch của ả bồ gửi ảnh cho tôi đều được anh đồng tình cả rồi. Đó cũng là để thông báo cho tôi biết anh đã có hạnh phúc mới, tôi nên chuẩn bị tinh thần để đón nhận.

Đến giờ phút này tôi vẫn chưa tin mọi thứ đang diễn ra là sự thật. Tình cảm tôi dành cho chồng từ thuở hàn vi là quá sâu đậm, không thể ngờ chúng tôi cùng nhau đi qua bao nhiêu khó khăn, đến khi giàu có anh lại vui vẻ bên người khác.

Tôi thương bản thân mình bị phản bội 1 thì thương hai đứa con 10 lần. Bọn chúng còn quá nhỏ, chưa hề biết gì về chuyện bố mẹ sắp ra toà, gia đình sắp tan vỡ. Dù là biết sau khi đường ai nấy đi đương nhiên chồng sẽ để lại một số tài sản đủ để mẹ con tôi sống không phải lo nghĩ. Thế nhưng tiền tài vật chất đâu có bù đắp được những tổn tương tinh thần khi gia đình tan đàn xẻ nghé.

Giờ chồng tôi đang chìm đắm vào tình yêu mới mẻ của anh ấy, đâu có nghĩ cho mẹ con chúng tôi, những người đã từng luôn ở phía sau hậu thuẫn thì anh mới có được như ngày hôm nay. Đúng là lòng dạ đàn ông, nông sâu khó đoán. Cứ nhìn ảnh sinh nhật của ả bồ tốn đến hàng tỷ bạc, tôi lại thương các con đến đứt ruột, thương những đứa trẻ chưa từng được BỐ tổ chức sinh nhật cho dù chỉ một lần!

New Volume Lash by Bonna Beauty: Sydney Best EyeLash Extension near Bankstown Revesby Campsie.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật